Alfredo Di Stéfano vĩ đại – huyền thoại của Real Madrid từng nói về Atletico Madrid sau 1 trận derby: “Hãy quên đi Barcelona. Đội bóng khiến chúng tôi e ngại chỉ có thể là Atlético“. Và đúng thế, Real Madrid có thể không sợ Barcelona nhưng lại e sợ Atletico Madrid, gã hàng xóm ồn ào và “khó ưa”.
Nguồn gốc của Derby thành Madrid
Năm 1903, sau trận chiến giữa Athletic Bilbao và Madrid FC, một nhóm sinh viên đã quyết định thành lập một câu lạc bộ bóng đá đối nghịch với Real Madrid. Họ không thích cách Real Madrid thi đấu, thế nên, 18 ngày sau họ thành lập một đội bóng đá, có trụ sở tại thủ đô Tây Ban Nha, đặt tên là Athletic Club de Madrid, tiền thân của Atletico Madrid, đội bóng mà Real không thể nào khuất phục.
Như bất kỳ Madridista nào cũng biết, vận mệnh của Real Madrid đã thay đổi đáng kể với sự xuất hiện của Alfedo Di Stefano. Cầu thủ người Argentina biến Real trở thành cỗ máy chiến thắng, ông vua danh hiệu của thế kỷ. Từ khi Di Stefano cập bến Madrid vào năm 1956, đến cuối những năm 1970, derby Madrid đã trải qua một thời kỳ hoàng kim như một trong những trận đấu hàng đầu của Tây Ban Nha và Châu Âu.
Nhiều người hâm mộ và cầu thủ từ thời đại này, cho đến ngày nay, đều thừa nhận trận derby Madrid là trận đấu lớn nhất của Real. Ferenc Puskas mô tả Atletico là “đối thủ lớn của chúng tôi” vào năm 1959, trong khi Paco Gento nói Atleti là “đội bóng khó khăn nhất mà Real phải đối đầu”.
Ai cũng coi Barca là đối thủ truyền kiếp của Real. Có lẽ sức nặng từ El Clasico và Barcelona đã cướp đi những trận đấu oan nghiệt khác của họ. Derby Madrid xứng đáng được quan tâm nhiều hơn thế. El Clasico có thể luôn tự hào về vị trí trong lịch sử bóng đá Tây Ban Nha, nhưng derby Madrid cũng quan trọng về mặt văn hóa, lịch sử và chính trị, với hai nhóm cổ động viên cuồng nhiệt được xếp vào hàng những trận derby vĩ đại nhất thế giới.
Bất cứ khi nào đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha gây thâm thù đại hận, chính trị thường là trọng tâm trong câu chuyện. Nếu El Clasico được thúc đẩy bởi ngọn lửa đấu tranh của xứ Catalonia thì sự kình địch của Atletico được tạo ra bởi sự hỗn loạn và lịch sử lâu đời đến từ chính sự yêu – ghét của độc tài Franco.
Sự đối lập của Atletico Madrid và Real Madrid
Nó bắt đầu vào đầu thế kỷ 20, khi Real Madrid lúc đó có ý định trở thành câu lạc bộ duy nhất ở thủ đô. Để đạt được điều này, họ đã dùng tiền, quyền lực, sức mạnh của mình, để thâu tóm, sáp nhập hoặc buộc giải thể những câu lạc bộ khác. Trừ Atletico Madrid, những người trở thành khán đài cuối cùng chống lại Real Madrid. Vào thời điểm Los Blancos giành được danh hiệu Real từ nhà Vua vào năm 1920, rất nhiều người hâm mộ thuộc tầng lớp lao động đã đào tẩu sang Atletico vì lòng căm thù chế độ. Sự ganh đua đã từ nhen nhóm đã lên đến đỉnh điểm.
Xem thêm: Đi tìm chân sút hàng đầu của Real Madrid
Vì khác biệt từ nguồn gốc lẫn xuất thân, nên Real luôn được coi là đội bóng chuyên nghiệp và bài bản với mỹ danh “đội bóng hoàng gia“. Ngược lại, Atletico đại diện cho sự bất trị, nổi loạn trong tâm trí NHM Madrid. Sự phân chia giai cấp, căng thẳng trong phân biệt chủng tộc cũng tạo nên sợi dây dài ngăn cách hai câu lạc bộ. Nói theo cách của những người từng gắn bó với Atletico, thì họ “luôn bị lừa dối, cướp bóc và coi thường“. Tiêu biểu như HLV Aragones, họ luôn biết chính xác Atletico ở đâu và là ai trong mắt Real. Mỗi khi gặp gã hàng xóm khó ưa. họ thường quên cả chiến thuật để xông vào chiến đấu như những chiến binh thực thụ.
Đội chủ sân Santiago Bernabeu tuyên bố sẽ không ký hợp đồng với các cầu thủ da màu, trong khi Atletico không có chính sách như vậy, dẫn đến việc người hâm mộ Real gọi họ là “thổ dân da đỏ” như một sự xúc phạm khi Atleti hồi sinh trong những năm 70.
Đôi khi, không phải lúc nào Atletico cũng vô tội với việc phân biệt chủng tộc. Nhóm cổ động viên Frente Ultra khét tiếng nhất ở Tây Ban Nha đã bực tức và gọi hậu vệ trái Marcelo của Real Madrid là “con khỉ” trong trận đấu ở Cúp Nhà Vua năm 2015.
Về mặt lịch sử, trận derby Madrid tạo được danh tiếng như một trận giao hữu thân thiện, không có bạo lực, không có chiến tranh, không có đổ máu. Điều này cũng một phần đến từ khoảng cách đẳng cấp giữa hai đội kể từ những năm 1980 khi Real là đội thành công hơn cả, cả về danh hiệu và chỉ số chung đối đầu.
Nhưng không vì thế mà Derby thành Madrid lọt khỏi top những cuộc đọ sức khốc liệt nhất làng túc cầu thế giới.
Real Madrid ban đầu được báo chí Anh đặt biệt danh là Los Vikingos vào những năm 1950. Sau đó, người hâm mộ Atleti đã sử dụng biệt danh này vào những năm 1970 nhằm ám chỉ số lượng các cầu thủ Bắc Âu cao lớn, tóc vàng đã góp mặt trong đội hình của Madrid trong suốt thập kỷ.
Đáp lại, các Madridistas bắt đầu gọi đối thủ của họ là Los Indios tức Người da đỏ vì đội của Atletico lúc đó chủ yếu gồm những người Nam Mỹ, cắm trại trên một con sông, đi theo những người đàn ông da trắng và thủ lĩnh của họ là một con ngựa điên – Jesus Gil – vị cựu chủ tịch yêu Atletico đến cực đoan!
Và sức nóng lan ra đến cả ngoài sân cỏ!
Trong số 225 trận El Derbi Madrileño đã chơi trên mọi đấu trường, Real đã giành được 111 trận, trong khi Atleti chỉ có được 56 trận thắng; ít hơn hai so với số tiền hòa giữa các bên. Gần đây nhất, Real đã chiến thắng đối thủ cùng thành phố ở trận chung kết Champions League hai lần trong ba năm, giải đấu mà Los Rojiblancos chưa từng thắng. trong khi Real đã có 13 chiếc cúp trong phòng thay đồ.
Nhưng trớ trêu thay, chính Champions League lại đóng một vai trò rất lớn trong việc tạo nên sự ganh đua trong thời hiện đại. Và người chiến thắng là người viết nên câu chuyện.
Trong số những biệt danh khác được đặt cho Atletico, như “Los Rojiblancos”, “Los Colchoneros”, Còn có “El Pupas” nghĩa là “Những người Jinxed”, được đặt bởi chính chủ tịch Vicente Calderon.
Câu chuyện đằng sau biệt danh này nảy sinh trong trận thua đau lòng mà Atletico Madrid đối mặt với Bayern Munich trong trận chung kết Cúp C1 Châu Âu năm 1974. Tỷ số vẫn là 0-0 khi bước vào hiệp phụ, Atletico cuối cùng đã phá vỡ thế bế tắc nhờ Luis Aragones trong hiệp phụ, khi chỉ còn vài giây nữa là kết thúc trận đấu thì một pha tấn công điên cuồng từ khoảng cách 40m giúp Bayern san bằng tỷ số ở. Khi đó chưa có luật đá luân lưu và hai đội sẽ đá lại vào 2 ngày sau đó. Bayern Munich đánh bại Atletico với tỷ số 4-0 trong trận đá lại. Điều đó khiến Chủ tịch CLB Vicente Calderon đặt cho họ cái tên này vì quá sốc và không tin vào vận may của họ.
Đúng 40 năm sau tại Lisbon, lịch sử lặp lại một lần nữa khi chỉ còn vài giây nữa là nâng cúp châu u thì đến lượt Sergio Ramos đã xuất hiện. Biệt danh mà Calderon đặt cho vẫn tồn tại bền vững 40 năm sau đó.
Khi Real Madrid giành cúp Châu Âu đầu tiên vào năm 1956, Atletico mới là câu lạc bộ ưa thích của Tướng Franco, nhà độc tài phát xít Tây Ban Nha. Nhưng khi Alfredo Di Stefano dẫn dắt Los Blancos giành đến 5 cúp châu u liên tiếp, Franco đã chuyển hướng sự chú ý và tuyên bố Real Madrid là dấu hiệu cho thấy mọi điều tốt đẹp của Tây Ban Nha. Real từ đó vươn lên vị trí tối cao.
Khoảng thời gian giữa chức vô địch C1 Châu Âu năm 1956 và việc Atletico xuống hạng 1999/00, sân Vicente Calderon chỉ có 5 chức vô địch La Liga, trong khi đội chủ sân Santiago Bernabeu giành được 23 chức vô địch.
Có rất nhiều thứ Real Madrid đã cướp đi khỏi tay Atletico, không chỉ là chiếc cúp vô địch, đó có thể là Đài phun nước Cibeles nằm ở trung tâm Madrid. Đây được biết đến là địa điểm ăn mừng các danh hiệu của Real. Nhưng thực chất Atletico mới là đội. Sau này, do Real ăn mừng ở đó quá nhiều nên Atletico quyết định chuyển sang một địa điểm khác là đài phun nước Neptune.
Những năm cuối thập niên 90 là khoảng thời gian đen tối của các trận derby Madrid. Sau chiến thắng tại Copa del Rey năm 1992 trước Real và cú đúp của họ vào năm 1995, Atletico Madrid rơi vào hố sâu của sự tàn phá. Bên cạnh việc xuống hạng, chuỗi 23 trận bất bại trong các trận derby của Real Madrid dần dà giết chết đi đại kình địch một thời của Los Blancos.
Phải đến khi Diego Simeone nắm quyền vào năm 2011, trận derby Madrid mới trở lại đỉnh cao mà nó từng có vào những năm 1960. Atleti hồi sinh, Derby thành Madrid hồi sinh, và El Derbi Madrileño một lần nữa lại khiến cả thế giới chờ đón.
Sự hồi sinh của derby thành Madrid
Tạm gác lại khoảng thời gian tạm lắng, cuộc đấu giữa Atletico và Real trở lại vinh quang trước đây như một trong những giải đấu hàng đầu Châu Âu. Giống như một gã gangster đường phố, Simeone đưa mình trở thành kẻ phản diện thu hút giữa thời buổi bóng đá ưa chuộng lối chơi đẹp mắDiego Simone biến một Atletico Madrid từ thứ bóng đá hoa mỹ nhưng kém hiệu quả thành thứ bóng đá xuồng xã, bạo lực nhưng đầy hiệu quả và đáng sợ. Jurgen Klopp có thể giận dữ với trọng tài để nhận chiếc thẻ vàng cảnh cáo từ trọng tài, thì Diego Simeone giơ hai tay lên trời hưởng ứng cơn cuồng nộ từ 4 góc khán đài sân Wanda Metropolitano.
Sự xuất hiện của Quique Sánchez Flores vào tháng 10 năm 2009 đã giúp Atlético thay đổi bộ mặt. Nhưng phải dưới bàn tay của Simone, Atletico Madrid bỗng chốc sáng bừng hy vọng vô địch La Liga
Và một điều chưa từng có trong lịch sử giữa những “gã khổng lồ” của bóng đá Tây Ban Nha sẽ xảy ra ở vòng 26 La Liga mùa giải 2020/2021, khi Barcelona có thể ủng hộ Real Madrid thắng hoặc hòa Atletico Madrid, mong mỏi thu hẹp thêm cách biệt ở cuộc đua vô địch La Liga.
Cũng dưới bàn tay của ông, người bị Barcelona ruồng bỏ – Luis Suarez trở thành người thứ 3 ghi bàn nhiều nhất lịch sử CLB này và cả xứ Catalan, chỉ sau Cesar Rodriguez và siêu sao Lionel Messi ghi 648 bàn.
Nói không sai thì hiện tại, trong vòng một thập kỷ trở lại đây chỉ có Atletico mới đủ sức lật đổ hai gã khổng lồ Real Madrid và Barcelona. Kể từ chức vô địch La Liga mùa giải 2003-2004 của Valencia, duy chỉ mùa giải 2013-2014, dưới sự dẫn dắt của HLV Diego Simeone, Atletico Madrid lên ngôi vô địch khi hơn cả hai ông lớn với cách biệt đúng 1 trận thắng.
10 năm trôi qua kể từ thời điểm đó, đội bóng sọc đỏ trắng liệu có lập lại kì tích năm xưa không?