Cập bến Barcelona vào 12h đêm, thích múa trên sân bóng lẫn vũ trường, là người mà Messi rất thần tượng,…. Tất cả đều chỉ nói về một danh thủ, Ronaldinho của Brazil!
Pha lắc hông rúng động cả làng túc cầu
Số 10 nhận bóng ngay trước vòng 16m50. Có 6 chiếc áo xanh đang quay quanh anh ta. Hay lắm Chelsea. Carvalho ngay trước mặt, Lampard sau lưng, Terry và Gudjohnsen che chắn cho Petr Cech đang trấn giữ khung thành. Thiên la địa võng Mourinho đã cất công giăng ra. Số 10 sẽ làm gì đây?
Ồ, anh ta lắc hông. Gã trai tóc xoăn tít tưởng mình là nghệ sĩ múa bụng của Ấn Độ hay đang ở Carnival? Lắc hông tới nhịp thứ 3, bất thình lình cái chân phải giơ lên cao trong khi chân trái vẫn đang được dùng làm trụ, trái bay với tốc độ không quá mạnh, nhưng lại găm thẳng vào góc chết khung thành Chelsea trong sự bất động của tất cả.
Trong phút chốc, phép lạ của ảo thuật gia Ronaldinho khiến thế giới ngừng quay. Khi trí tưởng tượng của con người vừa kịp hoàn hồn với thực tế, ta chợt nhận ra, đó là một bàn thắng không tưởng với vị trí sút và cách thực hiện cú sút không thể nào xảy ra, nhất là khi bị đặt trong hoàn cảnh ngặt nghèo và đối thủ thì quá mạnh.
Ronaldinho ghi bàn thắng đẹp nhất Champions League
“Ôi trời ơi, đó là bàn thắng lạ đời nhất mà tôi được chứng kiến”. Ông vua áo đen của ngày hôm đó Pierluigi Collina vẫn chưa hết cơn mê từ ma thuật chết người của chàng Vẩu Brazil. Sau này trong các buổi phỏng vấn, vị vua áo đen đó luôn nhắc lại bàn thắng đó với ánh mắt say mê!
ADIDAS có câu slogan nổi tiếng: Không gì là không thể! Nhưng cú lắc hông ghi bàn ở phút 38 ngày 8/3/2005 trên sân Stamford Bridge là đơn giản là không thể tái hiện, và cũng không ai đủ bản lĩnh, sự ngẫu hứng và cái bản năng chơi đùa với quả bóng ăn sâu vào trong từng huyết quản để làm được như Ronaldinho.
Trận bóng thú vị của Ronaldinho và Chelsea
Mối lương duyên giữa Chelsea và Barcelona bắt đầu từ năm 1966. Ở những năm giữa thập niên 2000 đến đầu 2010, cả hai nổi lên như một trong những cặp đấu nhiều duyên nợ nhất ở châu Âu, như Juventus vs Manchester United hay Bayern Munich vs Real Madrid trước đó vậy.
Tháng 3 năm 2005, Barcelona khi ấy được dẫn dắt bởi Frank Rijkaard thi triển thứ bóng đá cống hiến đã hành quân đến London gặp một Chelsea phòng ngự kín kẽ của Jose Mourinho, ở vòng 16 đội Champions League. Tất cả đều hiểu đó là trận đấu kinh điển.
Hai phong cách đối lập đụng độ nhau. Một bên là gã khổng lồ xứ Catalan tấn công rực lửa ngay cả với các cầu thủ phòng ngự. Sau 4 năm không danh hiệu, sống bĩ cực dưới thời của Radomir Antic, Louis van Gaal, Barcelona đang hồi sinh mạnh mẽ khi có mặt Frank Rijkaard ở ghế huấn luyện. Họ có Carles Puyol thủ lĩnh hàng phòng ngự, hai hậu vệ Juliano Belletti, Giovanni van Bronckhorst thích thú với việc dâng lên tham gia đóng góp bàn thắng. Hàng tiền vệ chất lượng với bộ khung hoàn hảo gồm Xavi, Iniesta và Deco. Báo đen Samuel Eto’o trên hàng công và một Ronaldinho sẵn sàng làm lu mờ hết thảy mọi vì tinh tú trong làng túc cầu thời bấy giờ.
Còn Chelsea, họ trái ngược hẳn với “đạo Cruyff” mà Cules tôn sùng, nhờ túi tiền rủng rỉnh của sa hoàng nước Nga Abramovich, họ mang về Mourinho với triết lý bóng đá thực dụng. Vị thuyền trưởng vừa nổi tiếng cách đó một năm khi đưa Porto đánh bại Manchester United rồi sau đó đã lên ngôi vô địch Champions League 2004. Đến Chelsea, ông nắm trong tay những chiến binh dũng mãnh, sẵn sàng tuân thủ chiến thuật mà ông thầy người Bồ đề ra: John Terry, Frank Lampard hay Petr Cech, kết hợp với đó là những tuyển thủ được ông mang về Stamford Bridge Didier Drogba, Ricardo Carvalho, Claude Makelele.
Hơn nữa với bản tính ngang tàng, không ngại va chạm, Người Đặc Biệt không ngại gì tung bài tâm lý chiến:
“Sao họ lại đóng cửa tập luyện. Chắc như mọi người nói, họ không được tự tin.”
Mourinho chứng tỏ ông đúng, ông có bài vở riêng, khi mà hiệp 1 mới trôi đi có 19 phút thì lưới của Barcelona đã rung lên đến 3 bàn nhờ công của Damien Duff, Eidur Gudjohnsen và Frank Lampard. Và cho dù Chelsea dưới sức mạnh của đồng tiền mới là đội chiến thắng sau cùng đi chăng nữa, thì khi siêu nhân lên tiếng, cuộc đấu chỉ còn là màn trình diễn của riêng Ronaldinho.
Phút 27 Paulo Ferreira để bóng chạm tay trong vòng cấm, Ronaldinho bước lên chấm phạt đền đối diện với Cech, lúc này đứng hơi chếch về phía bên trái. Anh tung cú sút thẳng về phía thủ thành người cộng hòa Séc đang đứng, một chút bối rối và Cech vào lưới nhặt bóng.
Phút 38, Belletti phất đường bóng dài lên phía trên, Terry đã đoán được ý đồ và đánh đầu ngược ra ngoài. Iniesta có mặt ở trung lộ và giành lại quyền kiểm soát, chuyền bóng cho Ronaldinho ngay sát vòng 16m50. Một chiếc xe buýt màu xanh nhanh chóng được dựng lên.
Số 10 của Barcelona thì có vẻ chẳng bận tâm lắm, anh vẫn đầy ngẫu hứng và bản năng như cái cách anh chơi đùa với quả bóng từ khi bắt đầu sự nghiệp đến giờ. Đủng đỉnh thực hiện một cái lắc hông điệu nghệ, có thể là một điệu nhảy chăng? Lắc lư cái chân phải trong khi chân trái làm trụ, từ đầu gối, cổ chân, tay và hông cùng phối hợp nhịp nhàng. Bức tường Chelsea bất động chỉ biết đứng đó nhìn và nhìn. Nhìn cái cách anh giữ quả bóng, chẳng cần lấy đà, anh chích mũi giày bằng chân phải đưa quả bóng bay vào khung thành trong khi Petr Cech đứng chôn chân. Không một ai kịp phản ứng.
Xem thêm: Phá két đi tìm bộ ba hàng công của Barcelona
Bộ đôi trung vệ thép John Terry và Ricardo Carvalho chờ đợi một pha tả xung hữu đột hoặc một đường chuyền cho đồng đội. Ronaldinho không làm thế, anh đánh lừa tất cả. Cech mới chỉ phải nhận có 8 bàn thua sau 28 trận đã đấu ở Premier League, nhưng trong một ngày Ronaldinho xuất thần, anh phải nhặt bóng đến 2 lần khi hiệp 1 còn chưa kết thúc.
Không chiến thắng trên sân nhưng lại chiến thắng trong lòng đối thủ!
Trên khán đài ông chủ Roman Abramovich của Chelsea vỗ tay kịch liệt. Ngày đó người đàn ông lắm tiền nhiều của đã ấp ủ ước mơ sở hữu bằng được thiên tài người Brazil. Nay được chứng kiến tận mắt, người ta thấy đâu đó cơ mặt nghiêm túc thường ngày của ông bỗng giãn nở hồng hào kỳ lạ.
“Đó là vẻ đẹp của bóng đá, làm nên sự khác biệt với những môn thể thao khác, không lặp đi lặp lại như tennis, không hà khắc như bóng bầu dục, không hạn chế như bóng rổ hay khúc côn cầu”
Guardian mô tả về cú đá của Ronaldinho, về vẻ đẹp của bộ môn có 22 cầu thủ chạy trên sân, bao quanh bởi những luật lệ, kỷ luật, bộ não phân tích, lằng nhằng những kết cấu nhiều tầng ràng buộc vào những đôi chân trên sân bóng. Nhưng đôi khi bóng đá mang đến những phút giây khiến nhiều người thốt lên: Nghệ thuật cũng chỉ đẹp đến thế.
Chúng ta đã từng có cơ hội chiêm ngưỡng vô vàn những bàn thắng đẹp từ những danh thủ nổi tiếng: kỳ lạ có, dị biệt có, đẹp mắt có, khó hiểu có, hài hước có… Còn cú lắc hông của Ronaldinho thì khác biệt với tất cả, vượt qua giới hạn của một bộ môn thể thao thông thường.
Kẻ thắng làm vua, Chelsea vui vẻ rời sân với kết quả 4-2 chung cuộc, khi Terry ghi bàn gia tăng cách biệt trên chấm 11m. (sửa) Sau hai lượt trận Barcelona chính thức bị loại khỏi Champions League, bởi họ chỉ thắng 2-1 ở lượt đi. Sau trận đấu, và cả sau này nữa, anh chàng Rô Vẩu và tuyệt phẩm lắc hông để đời của anh vẫn sẽ được ghi nhớ trong đầu của những ai yêu trái bóng tròn như là một trong những khoảnh khắc ngẫu hứng tột đỉnh.
Ronaldinho – Người viết lại lịch sử của Barcelona
“Tôi rất vui khi thông báo Barcelona đã chính thức sở hữu Ronaldo Assis de Moreira, nhà vô địch thế giới người Brazil”.
Đó là cách lịch sử được mở ra trên sân Nou Camp. Trước 20.000 cổ động viên trên sân Nou Camp, chủ tịch Joan Laporta thông báo quả bom mang tên Ronaldinho, người được Xavi nhận xét: Anh ấy đã thay đổi lịch sử của câu lạc bộ.
Còn nhớ, thế kỷ 21 bắt đầu bằng việc gieo rắc tổn thương trong lòng các Cules bằng cú áp phe lịch sử gọi tên Luis Figo khi anh chuyển sang khoác áo đại kình địch Real Madrid. Rồi lần lượt những năm sau đó, Barcelona trắng tay sống dưới cái bóng thành công của đội bóng xuất sắc nhất thế kỷ 20. Bóng đen bao phủ xuống thành Nou Camp cho đến tháng 7/2003.
Đáng lẽ người được Joan Laporta hứa hẹn mang về là David Beckham, nhưng cuối cùng tiền vệ tài hoa người Anh lựa chọn Real Madrid và Plan B đề sẵn tên Ronaldinho được gấp rút sử dụng. Trước đó, chủ tịch Florentino Perez của đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha từ chối chiêu mộ tiền đạo Brazil chỉ vì Rô vẩu quá xấu trai, không xứng đáng đứng trong hàng ngũ dải ngân hà của ông. Nhìn Beckham đi, anh ta đẹp trai biết bao.
Từ nhỏ Ronaldinho đã là đứa trẻ tự ti về ngoại hình của mình. Chỉ có nụ cười trên môi và đôi chân ma thuật là thứ khiến người khác ngoái đầu nhìn lại chàng trai sinh năm 1980. Cơ may chưa chạm ngõ, cú bước hụt hóa ra lại là chìa khóa để mở ra cơ hội khác, tuyệt vời hơn. Cho nên Laporta chớp thời cơ sở hữu Ronaldinho, và có lẽ, vị chủ tịch này không ngờ được, thương vụ ấy đã thay đổi lịch sử đội bóng mãi mãi.
Trong trận đấu đầu tiên khoác lên mình màu áo Barcelona, trận đấu đặc biệt bắt đầu lúc 1h sáng trên sân Nou Camp, Ronaldinho đánh dấu thời khắc ra đời của một huyền thoại mới. Anh nhận bóng từ giữa sân và đi bóng lắt léo vượt qua 2 cầu thủ đối phương, tung cú sút không thể cản phá từ cự ly khoảng 30m rung chuyển mảnh lưới đối thủ.
Từ câu lạc bộ đứng hạng 6 mùa trước, Rô vẩu xuất hiện, Barcelona biến thành ứng viên hàng đầu cho chức vô địch La Liga 2004. Chấm dứt 14 năm khát Champions League của người Catalan.
Ronaldinho không coi trọng kỷ luật và ý chí như Cristiano Ronaldo, anh không đủ tinh tế để tối giản mọi thao tác gọn gàng nhất như Messi, anh cũng chẳng phải là cỗ máy săn bàn như hai người đàn em nổi tiếng, và phong độ đỉnh cao của anh chỉ được duy trì chưa đầy thập kỷ. Nhưng sự ngẫu hứng và khoảnh khắc thiên tài như những gì anh làm được tại Stamford Bridge chính là bộ nhận diện đỉnh cao khiến thương hiệu Ronaldinho trở nên độc nhất vô nhị.
“Tôi không bao giờ tìm kiếm những bàn thắng của mình ở trên mạng. Tôi chỉ tìm những video mà tôi đã xỏ háng đối thủ mà thôi!” Với Ronaldinho, anh chơi bóng như nhảy điệu samba theo đúng nghĩa đen.
Anh cười toe toét khi nhắc lại câu chuyện một cầu thủ của Bilbao có tên Carlos Gurpegui đã tìm cách… đá vào chân anh suốt cả trận đấu: “Vì vậy, tôi đảo bóng qua anh ta 3 lần!”.
Anh biến Sergio Ramos và Casillas như thể là những kẻ học việc trên sân Bernabeu. Các Madridista thì dành tràng vỗ tay tán thưởng, điều ngoài Rô Vẩu, không ai có được đặc quyền đó.
Xem thêm: Lí do các ngôi sao chia tay Barcelona, Ronaldinho gây bất ngờ nhất!
Anh đảo chân như rang lạc, anh nhảy múa với trái bóng bằng điệu Elastico’, anh giật gót, xâu kim đối thủ, anh qua người dễ như ăn kẹo, anh khống chế bằng lưng, tung người móc bóng, hay thậm chí là ghi bàn bằng việc lắc hông…
Kết
Chỉ có anh, Ronaldinho, với ma thuật và niềm say mê chơi bóng đến hồn nhiên. Xem anh chơi bóng giống như xem Michelangelo khắc nên bức tượng David, như nghe Mozart chơi bản Concerto số 20, như Shakespeare viết nên Romeo Juliet, để rồi chúng ta chỉ biết nghiêng mình cúi chào vị ảo thuật gia thiên tài của làng túc cầu giáo.