Andres Escobar là cựu danh thủ của đội tuyển Colombia, Pablo Escobar là trùm ma túy khét tiếng nhất trong lịch sử tội phạm thế giới. Cả hai đều có chung họ, và có mối liên hệ kì lạ trong bóng đá cũng như số phận của nhau…
Những phát súng oan nghiệt
“Đoàng, đoàng, đoàng”
Loạt tiếng súng vang lên chói tai, xé tan màn đêm u tối trong một góc gara bãi giữ xe quán bar ở khu phố El Poblado, Medellin.
Escobar gục xuống bên vũng máu. 3 gã đàn ông lạ mặt nhanh chóng lên một chiếc xe tải nhỏ hiệu Toyota, biến mất trong sự ngỡ ngàng của số ít những người chứng kiến. Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Tiếng còi xe cứu thương í ới đưa Escobar đi cấp cứu. Nhưng không kịp rồi, chàng hậu vệ tài năng, đội trưởng tuyển quốc gia Colombia trút hơi thở cuối cùng 45’ sau đó.
Lúc ấy là 3h sáng, ngày 2/7/1994.
Cầu thủ 27 tuổi rời bỏ thế gian khi còn chưa kịp tổ chức hôn lễ với vị hôn thê Pamela Cascardo, bản hợp đồng đắt giá đến với AC Milan còn đang dang dở. Tương lai phía trước của Andres Escobar tươi sáng biết bao nhiêu thì giờ đây chỉ còn đám tang lạnh ngắt.
Bàn thắng oan nghiệt đã cướp đi tính mạng của Andres Escobar
Cả đất nước Colombia bàng hoàng. Bóng đá không còn là bóng đá. Bóng đá bị hòa lẫn trong những tội ác ghê tởm. Mà bản thân cầu thủ phải đánh đổi bằng cái chết của chính mình. Những người cống hiến đam mê trên sân cỏ nhưng không ngờ mình trở thành nạn nhân trên những cuộc đàm phán đỏ đen.
Đã 26 năm trôi qua, cú đá phản lưới nhà của Andres Escobar khiến Colombia thua Mỹ 1-2, qua đó bị loại khỏi World Cup 1994 từ vòng bảng, đồng thời định đoạt luôn số phận của chính mình vẫn luôn là vết nhơ khó gột sạch, là bí ẩn khiến những ai yêu mến trái bóng tròn luôn đau đáu tìm lời giải.
Lời tiên tri tai hại của Pele
Năm 1994, Colombia đến với giải bóng đá lớn nhất thế giới với kỳ vọng sẽ làm nên chuyện nhờ dàn hảo thủ đồng đều và chất lượng, gồm: Carlos Valderrama, Freddy Rincon, Alexis Garcia, Faustino Asprilla và cả Escobar.
Đội bóng Nam Mỹ chỉ thua duy nhất một lần trong tổng số 26 trận thi đấu năm đó. “Los Cafeteros” phô diễn sức mạnh khủng khiếp, đứng nhất bảng vòng loại World Cup Nam Mỹ, cho Argentina phơi áo 0-5 ngay trên sân nhà tại Buenos Aires.
Chứng kiến phong độ khủng khiếp đáng sợ của Colombia, “vua bóng đá” Pele không ngần ngại cho rằng đây mới là ứng cử viên số một cho chức vô địch chứ không phải là Brazil, Argentina hay đương kim vô địch Đức.
Xem thêm: Vua bóng đá Pele vĩ đại như thế nào?
Nhưng khả năng phán đoán của Pele vốn chẳng bao giờ hoàn hảo như tài năng của ông. Colombia “bị” Pele khen. Tuy thời điểm 1994, huyền thoại Brazil chưa nổi tiếng về chuyện luôn phán đoán sai kết quả cuối cùng, nhưng những lời khen có cánh từ vua bóng đá cũng không đủ sức nặng để thành cú hích cho đội bóng Nam Mỹ.
Chung mâm ở bảng A cùng chủ nhà Mỹ, Romania và Thụy Sĩ, những đối thủ không quá khó chịu. Thậm chí Colombia còn có cơ hội giành trọn 9 điểm để đứng đầu bảng nếu xét về tương quan lực lượng các đôi. Nhưng không, áp lực choáng ngợp tại vòng chung kết thế giới đã khiến Colombia thua đau Romania 1-3. Với niềm cảm hứng mang tên Gheorghe Hagi, Romania đã cho Colombia ăn hành ngay trận ra quân.
Buộc phải thắng chủ nhà Mỹ để nuôi hy vọng đi tiếp, Colombia tràn lên tấn công hòng tìm kiếm bàn thắng trong loạt trận thứ hai. Trung vệ Fernando Clavijo của nước chủ nhà khẳng định: “Sức ép thật khủng khiếp, chúng tôi thậm chí không chuyền nổi quả bóng”.
Thế nhưng, bước ngoặt trận đấu lại đến ở phút 35, trong nỗ lực cố gắng cản phá đường căng ngang của John Harkes vào khu vực cấm địa, pha bóng nhoài người của Andres Escobar vô tình trở thành cú sút phản lưới nhà.
Lúc đó cháu gái của Escobar ở nước nhà đã thốt lên câu nói như tiên tri trước mọi việc
Ngỡ ngàng, đến phút 52, Stewart nâng tỷ số lên thành 2-0 cho đội chủ nhà. Bàn thắng muộn phút 90 của Valencia là không đủ để Colombia lật ngược tình thế.
Andres Escobar không bao giờ hay đúng hơn là không dám xem lại pha phản lưới tai hại của mình. Anh đã rất thất vọng. Nhìn trên màn hình tivi chứng kiến khoảnh khắc đau lòng ấy, đứa cháu trai 9 tuổi của cô em gái đội trưởng Colombia đã quay sang thì thào.
“Người ta sẽ giết Andres mất thôi”. Maria Escobar chỉ có thể trấn an rằng tất cả mọi người ở đây đều yêu mến chú Andres.
Một thảm họa thực sự. Một trận động đất làm rung chuyển Colombia. Lời tuyên thệ trước đó của đội trưởng Andres Escobar trái ngược hoàn toàn những gì Colombia thể hiện trên sân, từ một đội bóng được kỳ vọng gây bất ngờ bậc nhất lại xách vali về nước từ vòng đấu bảng.
Bi kịch nối tiếp bi kịch xảy đến “Quý ông bóng đá” Andres Escobar.
Ngày 01/07/1994, 5 ngày sau khi đội tuyển Colombia rời khỏi nước Mỹ bởi thất bại ê chề tại vòng bảng World Cup 1994, Andres Escobar quyết định trở về Colombia thay vì thăm người bà con đang ở Las Vegas, thuộc tiểu bang Nevada xứ cờ hoa. Đã có những lời can ngăn, rằng những tay bán độ đang truy lùng anh để trả thù, nhưng hậu vệ 27 tuổi vẫn mặc nhiên, anh quả quyết.
Đám tang của Andres Escobar lúc ấy có hơn 120 nghìn đến tham dự!
Vào tối ngày 1 tháng 7 năm 1994, Andres Escobar đã gọi cho bạn bè của mình và cùng nhau đến một quán bar ở khu phố El Poblado, Medellin. Rồi những thanh niên ấy cùng nhau đến hộp đêm El Indio. Khoảng 3 giờ sáng hôm sau, cuộc vui đã tàn, bạn bè chia tay nhau, Escobar lững thững một mình trong bãi đậu xe thi đột nhiên ba người đàn ông lạ mặt xuất hiện.
Những người chứng kiến nói rằng, đám người man rợ kia cãi cọ lời qua tiếng lại cùng Escobar.
Một gã hét lớn: “Thằng phản lưới”
Hai trong số đó lấy ra khẩu súng ngắn bắn liên tiếp vào người Escobar. Tiếng đạn phát ra từ khẩu súng lục cỡ nòng 38 kèm theo những tiếng hét “Gooooal”, hệt như tiếng của mỗi bình luận viên vang lên trong cabin cho mỗi bàn thắng được ghi.
Cả nhóm tội phạm nhanh chóng tẩu thoát, để lại Escobar thoi thóp, gục xuống bên vũng máu đỏ tươi.
Khi đồng tiền chi phối bóng đá…
Trong bộ phim tài liệu The Two Escobars được sản xuất bởi ESPN, khán giả khám phá một góc nhìn mới trong mối quan hệ giữa các tên tội phạm ma túy và thế hệ vàng mới nổi của Colombia, như: Carlos Valderrama, Faustino Asprilla Rene Higuita và Freddy Rincon.
The Two Escobars kể về Colombia ở thời điểm cuối những năm 80, đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, khi mà nền bóng đá nước này nằm trong vòng điều khiển của những tay trùm ma túy và cá độ phi pháp.
Lúc đó Pablo Escobar kiểm soát gần như cả đất nước Colombia
Nếu search chữ Escobar trên thanh tìm kiếm Google, thì cái tên hiện ra đầu tiên là Pablo Escobar chứ chẳng phải Andres Escobar như nhiều người vẫn nghĩ. Hai cái tên khác nhau, nhưng lại có một sợi dây vô hình gắn kết với nhau.
Pablo Escobar – hắn là kẻ đứng đầu đường dây buôn bán ma túy có giá trị đến hàng tỷ đô, là tên tội phạm được liệt vào nhóm giàu có nhất thế giới, cũng là tàn ác nhất với hàng loạt vụ án nhúng chàm. Có niềm đam mê to lớn với trái bóng tròn, Pablo dựa vào sức ảnh hưởng và quyền lực của mình, một tay thâu tóm nền bóng đá Colombia nhờ các khoản đầu tư hậu hĩnh.
Rene Higuita cũng đi tù vì Pablo Escobar
Cũng từ cách làm của Pablo khơi mào cho các ông trùm ma túy khác tiếp tay biến bóng đá trở thành nơi thực hiện các hoạt động rửa tiền phi pháp. Pablo Escobar đã bị giết vào tháng 12 năm 1993 trong đợt truy kích kéo dài 15 tháng của chính phủ. Thế nhưng tình trạng an ninh loạn lạc vẫn không được đảm bảo bởi các băng đảng không còn phải cúi đầu trước Escobar và liên tục cạnh tranh giành lấy vị trí ông trùm bỏ lại. Colombia trở thành nơi có tỷ lệ tội phạm cao nhất thế giới thời điểm ấy.
Trước tình cảnh ấy, cùng với phong độ có thể nói là quá sức thuyết phục của thầy trò HLV Francisco Maturana, khiến áp lực càng đè nặng lên vai các cầu thủ trong đội tuyển trong chuyến hành quân đến Mỹ tham gia giải vô địch bóng đá lớn nhất thế giới.
“Chúng tôi không ai dám đề cập đến chức vô địch hay tiến sâu vào giải. Colombia chỉ cần vượt qua vòng bảng đã tốt lắm rồi. Thế nhưng, đáng buồn là ở quê nhà, các cổ động viên lại quá tin tưởng vào những điều kỳ diệu”
Hậu vệ Oscar Ortes chua xót thừa nhận, đội tuyển vốn không có khát khao cống hiến như nhiều người vẫn tưởng.
Thực tế những lời đe dọa liên tục gửi đến đường dây điện thoại tại đại bản doanh Colombia trong những ngày tham gia ngày hội bóng đá sôi động trên nước Mỹ. Từ sau trận thua Romania, những tay cá độ càng hung hăng dọa dẫm, gây áp lực lên phòng thay đồ đội tuyển. Một thất bại nửa, đồng nghĩa với việc Colombia bị loại, cũng đồng nghĩa với việc những lời đe dọa đó có thể sớm thành hiện thực.
Những vật tế thần….
Những tay tội phạm còn gây áp lực lên HLV trưởng Francisco Maturana phải cho tiền vệ Gabriel Gomez ra sân trong trận gặp Mỹ, nếu không cả đội sẽ phải đối mặt với tử thần.
Thất bại của Colombia tại World Cup 1994 đã khiến giới trùm cá độ nước nhà điên tiết. Những con bạc khát máu trong cơn túng quẫn đã chọn “kẻ tội đồ” Andres Escobar – đem ra tế thần để xả mối hận thua cược.
Cảnh sát nhanh chóng thu thập thông tin và lời khai nhân chứng để xác định chiếc xe toyota đó thuộc quyền sở hữu của anh em Juan và Pedro Gallon, những tay sai thân tín cũ của ông trùm Pablo Escobar quá cố. Cả hai được cho là nướng trăm ngàn USD vào món cá cược và thua sạch sành sanh vì cú phản lưới nhà của Escobar. Thế nhưng người bị kết tội duy nhất là Humberto Castro Munoz – vệ sĩ của 2 kẻ ác nhân này. Tờ Guardian khẳng định anh em nhà Gallon đã chi 3 triệu USD để mua chuộc quan tòa và không phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Humberto Castro Munoz cũng là tế thần của nhà Escobar
Không ai chết vì một sai lầm sân cỏ, nhưng Andres Escobar thì có. Một hậu vệ có biệt danh “Quý ngài” bởi lối chơi lành tính, không có ý triệt hạ đối thủ và ra sân với sự lịch lãm cùng tinh thần thể thao cao thượng.
Anh rất sùng đạo, anh đọc Kinh thánh mỗi ngày. Chứng kiến cảnh tượng bạo lực mỗi ngày, anh tin rằng, bóng đá sẽ dạy con người lòng khoan dung, cứu rỗi đất nước Colombia. Trớ trêu thay, người hy vọng chấm dứt bạo lực lại bỏ mạng sau những tiếng súng.
120 nghìn người đã đến viếng lễ tang của Andres Escobar. Mỗi năm vào ngày 2/7/1994, những cổ động viên luôn đốt nến, đặt hoa tại chính nơi anh bị bắn. Cái chết của cầu thủ có biệt danh “Quý ngài bóng đá” trở thành nỗi ám ảnh cho những ai theo nghiệp cầu thủ. Trong độ hình được coi là thế hệ vàng Colombia năm ấy đều lần lượt lựa chọn phương án rời quê hương ra nước ngoài thi đấu.
Còn những Herrera bị khủng hoảng tinh thần nghiêm trọng, Asprilla và Valderrama thì đã hết động lực thi đấu cho đội tuyển. Bóng đá Colombia rơi vào thời kỳ suy thoái nghiêm trọng.
Một bức tượng của Andres Escobar được dựng lên tại Medellin. Năm 2014, Colombia đã vào đến tứ kết World Cup, vừa tròn 20 năm ngày xảy ra sự kiện chấn động. Không còn cách nào tốt hơn gửi đến linh hồn người đội trưởng một thời bằng kết quả mỹ mãn tại sân chơi lớn nhất trái bóng tròn bằng màn trình diễn đẹp mắt, cống hiến.
Đất nước Colombia đã thay đổi, như chú chim phượng hoàng trở về từ đổ nát, tình yêu bóng đá hồi sinh mạnh mẽ.
Những dòng chữ trong bức thư mà Andres Escobar đã viết sau khi trở về từ World Cup 1994, đến giờ vẫn khiến nhiều người nghẹn lòng.
Hy vọng rằng, sẽ không có thêm một Escobar nào nữa.