Robert Lewandowski là chân sút vĩ đại nhất mà Ba Lan từng sinh sản ra, tuy nhiên trước khi trở thành danh thủ hàng đầu Châu Âu, Lewandowki đã có những giây phút tuyệt vọng khi chuyển đến môi trường khác…. Xem thêm phần 1.
“Jurgen, chúng ta cần nói chuyện”
Vào năm 2010, tôi đang ở Dortmund và đang chật vật tìm cách thích nghi với thứ bóng đá cường độ cao của Jürgen Klopp.
Ở mùa giải đầu tiên, tôi thường phải ngồi dự bị và chỉ được vào sân từ hiệp 2 khi kết quả đã rõ ràng. Nhưng tôi phải chơi với số 10, vị trí phía sau tiền đạo cắm dù vị trí số 9 mới là sở trường của tôi. Tuy nhiên cũng nhờ vào việc thi đấu trái sở trường, Klopp đã dạy cho tôi cách lùi sâu để kiến tạo cũng như cách di chuyển theo tiền đạo cắm theo cách hiệu quả nhất.
Khi mùa giải thứ hai tại Dortmund, tôi cảm thấy mình vẫn chưa đạt đến phong độ tốt nhất. Nhưng mọi sự cảm thấy của tôi đã được chứng minh thực tế bằng trận thua 3-0 với Marseille trong khuôn khổ Champions League, tôi nhận ra mình phải nói chuyện với Klopp.
Ngay sau đó tôi đến gặp Jurgen Klopp và nói: “Jurgen, chúng ta cần nói chuyện. Hãy nói đi, nói cho tôi biết ông muốn gì ở tôi?”
Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều, không chỉ là bóng đá mà còn về đủ thứ trên đời này. Thật kì lạ sao, lúc ấy tiếng Đức tôi chỉ mới bập bẹ, ấy thế mà tôi lại hiểu được hết ý của Jurgen!
Ba ngày sau, chúng tôi có trận đối đầu với Augsburg. Trận đấu ấy chúng tôi thắng với tỷ số 4-0 và tôi thậm chí còn ghi tận 3 bàn và kiến tạo thêm 1 bàn. Hóa ra tất cả vấn đề tôi gặp đều là vấn đề tâm lí, giống như việc tôi rất muốn nói chuyện với ba tôi về tất cả mọi thứ vậy.
Vào lúc ấy tôi còn không nhận ra khuất mắc tâm lý của tôi đã được cởi bỏ. Mãi về sau, khi trải qua nhiều đời Huấn luyện viên và các câu lạc bộ khác nhau, tôi nhận ra cuộc hội thoại kia với Klopp hóa ra là thứ tôi mơ ước được làm với ba tôi từ lâu.
Tôi có thể nói với Jurgen Klopp về mọi thứ, về những khó khăn cũng như những tâm sự khi trưởng thành. Jurgen Klopp mang đến cho tôi cảm giác ấm áp của gia đình, người mà bạn có thể chia sẻ mọi tâm sự thầm kín.
Những kỉ niệm giữa Jurgen Klopp và Robert Lewandowski
Nếu nói về hai vị huấn luyện viên tôi ưa thích nhất, có lẽ là Jurgen Klopp sau đó đến Pep Guardiola.
Klopp là giáo viên sẽ không bao giờ chấp nhận học sinh đạt điểm trung bình/ khá. Ông ý là kiểu giáo viên muốn mọi học sinh phải xuất sắc đến vượt trội.
Lúc mới đến Dortmund, ông ấy dạy tôi rất nhiều về bóng đá. Tuy nhiên tôi lại muốn hơn thế: cách đưa bóng đi hiệu quả và kĩ thuật 1 chạm kinh điển của Klopp. Tuy nhiên Klopp không hề đòi hỏi tôi phải làm kĩ thuật đó, ông dạy tôi cách xử lí quả bóng hiệu quả nhất có thể!
Tuy trái sở trường của tôi, nhưng hóa ra lại hợp với tôi lạ thường! Và tôi liên tục ghi bàn theo công thức quen thuộc: Nhận bóng – Tăng tốc – Sút và Ghi bàn. Đơn thế thôi mà tôi mất tận vài tháng để học theo đấy!
Đối với tôi, Jurgen Klopp không chỉ là một người ba, mà còn là một vị giáo viên “tệ”. Ý tôi là theo đúng nghĩa đen ấy!
Hãy tưởng tượng, câu lạc bộ là trường học, huấn luyện viên là các giáo viên ở trường học đó. Người giáo viên bạn sẽ nhớ nhất là ai? Hiển nhiên không phải các giáo viên dễ chịu nhưng sẽ không quan tâm bạn, mà sẽ là các giáo viên khó tính luôn đòi hỏi bạn phải cố gắng. Người giáo viên khó chịu và đầy đòi hỏi mà tôi nói ở đây chính là Jurgen Klopp.
Vì sao tôi lại nói rằng Klopp là giáo viên “tệ”, bạn hãy nhìn xem cách ông ấy huấn luyện tôi thì sẽ rõ!
Vào năm 2010, khi đã đến Dortmund được vài tháng và tôi đang cố gắng thích nghi với Bundesliga.
Tôi khó khăn tìm cảm giác bóng, và khi ấy Klopp đã đến thử thách tôi với trò chơi đặt cược do ông ấy nghĩ ra.
Quy tắc của trò chơi này cũng khá đơn giản: Nếu trong buổi tập luyện, tôi ghi được 10 bàn thắng, Jurrgen Klopp sẽ đưa tôi 50 Euro. Nếu tôi không đạt mốc đó, tôi sẽ phải đưa ông ý 50 Euro.
Vài tuần đầu tiên, hầu như ngày nào tôi cũng phải đưa tiền cho Klopp.
Nhưng chỉ tầm hai tháng sau, thế cục đã thay đổi. Tôi là người kiếm được nhiều tiền nhất từ Jurgen Klop.
Cho đến 1 ngày, Jurgen Klopp đến gặp tôi và nói tôi đã sẵn sàng ra sân. (Sau này tôi mới biết là do ông thua lỗ với tôi rất nhiều tiền)
Nhưng trận đấu khác luyện tập quá đi!
Những kỉ niệm về Klopp ở Dortmund rất nhiều, nhưng tôi vẫn nhớ nhất là kỉ niệm về tỏi. Bạn không lầm đâu, về quả tỏi nấu ăn đấy!
Đó là 1 buổi tập đầu tuần sau kì nghỉ lễ. Hiển nhiên với người Đức, lễ không thể nào thiếu được bia rượu. Tôi và đồng đội đã uống rất nhiều.
Nhưng để tránh bài kiểm tra vào đầu tuần, giới cầu thủ chúng tôi có 1 trò kinh điển, đó là ăn thật nhiều tỏi để át mùi cồn trong hơi thở.
Sau đó Jurgen đến sân và đi thẳng vào phòng thay đồ. Ông bắt đầu hít hà hết mọi mùi hương xung quanh như một con chó săn và hỏi:
-Có mùi gì đó, giống mùi tỏi quá ta!
Ông ấy chỉ hỏi thế và bước đi, để lại đám chúng tôi ngơ ngác. Chẳng mấy chốc sau, cả đám chúng tôi cười ầm lên, chúng tôi quên mất Klopp là người Đức và còn từng là cầu thủ cơ mà!
Bài học rút ra khi làm việc với Klopp: ĐỪNG BAO GIỜ LỪA JURGEN KLOPP, ÔNG ẤY THẬT SỰ THÔNG MINH ĐẤY!
Cuộc sống hôn nhân viên mãn của Robert Lewandowski
Tuy nhiên, nếu chỉ nói về Klopp thì thật không cần công bằng. Cuộc đời sự nghiệp của tôi được rất nhiều người giúp đỡ: Jupp Heynckes, Pep Guardiola, Carlo Ancelotti, Hansi Flick,… Nếu không có những vị huấn luyện viên này, tôi khó mà thích nghi với thứ bóng đá khắc nghiệt và cường độ cao của các câu lạc bộ lớn, nói chi đến các giải thưởng danh giá cuả FIFA.
Nói về hôn nhân, có lẽ người vợ Anna của tôi cũng góp phần rất lớn đến sự nghiệp của tôi. Nếu không có cô ấy, tôi chỉ mãi là thằng nhóc ốm yếu thi đấu cho câu lạc bộ Znicz Pruszków.
Chúng tôi lần đầu gặp nhau ở trường đại học, nơi cô ấy đang theo học về dinh dưỡng và giáo dục thể chất. Lúc ấy tôi đã 26 tuổi, tôi và cô ấy lúc đó đang hợp tác với nhau về vấn đề thể lực và tâm lí của tôi. Chúng tôi nói với nhau về mọi thứ, về sức khỏe thời tiết và cả trận đấu. Và tôi nhận ra thêm một thứ: mọi vấn đề của cầu thủ cần phải được phát hiện sớm và giải quyết triệt để, để càng lâu sẽ như ung nhọt – rất khó giải quyết!
Mỗi khi nhìn lại những điều đã qua, tôi cảm thấy bản thân may mắn biết dường nào. Mỗi một bước ngoặt, cột mốc đều có những người yêu quý tôi sát cánh. Từng bàn thắng tôi ghi, từng giải thưởng tôi có đều có đồng đội, huấn luyện viên kề bên và cùng nhau nâng đôi cánh của tôi lên cao.
Nếu không có ba tôi, người luôn tin rằng tôi sẽ trở thành cầu thủ lớn, có lẽ giấc mơ cảu tôi đã chết klhi tôi còn bé. Nếu không có vị cha xứ đáng kính kia, tôi sẽ không bao giờ biết ước mơ quabn trọng đến thế nào.
Cảm ơn vợ tôi, Anna, người đã cho tôi hậu phương vững chắc cùng đứa con đáng yêu.
Cảm ơn cả em gái tôi, người đã thay tôi ở bên mẹ những giây phút đen tối nhất của cuộc đời. Và cả mẹ tôi, người đã thay bố viết tiếp ước mơ của tôi.
Một lần nữa, tôi, Robert Lewandowski xin cám ơn cuộc đời tươi đẹp này!